(Thơ Cụ đồ Nguyễn Hồng Khoan, đời thứ 8 nhân ngày giỗ tổ 21 tháng giêng
năm Bính Thìn – 1986)
Nhớ từ thủa vua Hùng dựng nước
Bốn ngàn năm sau trước càng hay
Cuộc cờ có lúc đổi thay
Phong ba ngàn trận không sai tấc lòng
Tiên Rồng vẫn Tiên Rồng muôn thủa
Lửa hương càng rạng rỡ lửa hương
Tới nơi Nguyễn Tộc Từ Đường
Đầu xuân gọi chút tuần hương ngọt ngào
Nhớ Tiên Tổ, “trời cao, biển cả”
Sinh cháu con “muôn đóa hoa tươi!”
“Vinh hoa, phúc lộc” đời đời
Tri ân ta phải nhớ người tạo nên.
***
Thu nhàn thảo một thiên “Tộc phả”
Để lưu truyền muôn thủa cháu con,
Nhớ câu uống nước nhớ nguồn
“Ăn quả” ta phải biết ơn người trồng.
Nếu không biết Tổ, Tông chi đó…!
Như bọ sâu từ xó chui ra!
Vì đâu, nay mới có ta!
Tổ, Tiên cho đến Ông, Cha thế nào…?
Chỉ một giọt máu đào chăng tá
Vẫn còn hơn “nước lã hàng ao”!
Vậy nên ghi chép thế nào
Xếp theo thứ tự từ cao thấp dần
Biết bề bậc: kẻ thân người trọng
Trăm ngàn đời như sống bên nhau
Tương thân tương ái muôn màu
Giúp nhau tiến bộ răn nhau sai lầm.
***
Ngày giỗ Tổ hàng năm họp mặt
“Tổ” vui mừng “Cháu chắt ta đây!
Càng ngày lại càng thêm hay
Muôn hoa đua nở hương bay ngọt ngào!”
Phù hợp với phong trào đổi mới
Nước mạnh giàu dân tới văn minh
Họ nhà “Phúc lộc hiển vinh!”
Muôn đời như vẫn thái bình, thọ khang
Vinh hoa ngày một thêm càng…